Ngủ luôn trên ghế tựa, dáng cong cong hình chữ S,thôi đúng người Việt rồi.
Tranh thủ trốn việc hưởng chút không khí trong lành?
Với tính sáng tạo của người Việt, gầm xe hay bãi biển đều có thể trở thành những thiên đường để… ngủ.
Chiếc nón lá biểu trưng của người Việt, không chỉ để che nắng che mưa, để người thiếu nữ làm duyên, mà còn là vật che mắt lúc ngủ.
Có người “bình dân” ngả lưng ngay trên hè đường…
Có người lại chọn những nơi cao quý hơn như hành lang bảo tàng để say giấc nồng
“Anh ơi anh ngủ dọc đường - Giao thông phức tạp thiên đường có xa?”
Năm 8 tuổi, tôi có nghe cụ nhà ví von: “Khổ như đợi tàu”, hay “Khổ như đi tàu chợ”, đến bây giờ mới hiểu tại sao.
Dừng đâu là nhà, ngả đâu là giường.
Anh ơi, ở các nước đạo Hồi người ta cấm giơ lòng bàn chân vào mặt người đối diện.
“Thiu thiu đánh giấc ven đường - Người qua kẻ lại dặm trường sá chi”
Nhà chờ xe buýt, điểm đến lý tưởng của những người buồn ngủ.
“Hồ Tây mát mẻ già ngon giấc - Lũ trẻ bâng khuâng nghĩ ngợi gì?”